Thứ Tư, 16 tháng 7, 2008

KỶ NIỆM



Bây giờ em ở đâu?
và đến bao giờ ta có nhau?!

Nhớ em vô cùng người yêu ơi!
Lòng ta nhớ chơi vơi..


Thuở ấy
sao quá dại khờ
Thuở ấy
sao quá ngu ngơ
Yêu em
Yêu em
Anh chỉ làm thơ….


Ngày nào
Về Thị trấn yêu thương
Cùng em đi trên những con đường
Đường xanh xanh bóng mát
Nương chè hương bát ngát
Nụ cười xinh
tiếng nói em
mắt em
ước mơ xanh...
Tâm hồn ta quyện trong nắng long lanh!


Nhớ
ngày chia xa
giã từ khung trời xanh
Lòng ta yêu
Lòng ta ghen
Lòng ta giận hờn
Em có biết!?
Nhìn mắt em âm thầm không nói
không một lời giã biệt
Không một tiếng chia phôi
Lòng ta đau!
Lòng em đau!!?
…………..

Nhớ ngày nào
mới gặp nhau
lặng nhìn
thì thầm tiếng nói con tim
Đất Trời Đà Lạt
lặng im!.

Rồi
Một ngày cùng em
Ta bước chân vào cổng trường ươm mầm xanh
Học bên nhau
ngày
ngày
Tháng
Tháng
Những niềm vui
Những giận hờn
yêu thương!

Có những lần vui cùng bạn bè
không đến lớp
Em miệt mài
chép bài học cho anh
Anh lười vẽ
Em thay anh làm Hoạ sỹ
Nét chữ em còn đó
Bức chân dung từ bàn tay em
còn đó
Ôi!
Những niềm vui
hoa bay


Nhớ
những lần đưa nhau đi trên đồi Thông
mưa nhỏ
những lần ngồi bên nhau tựa gốc Thông già
nhìn bóng nước Hồ Than Thở
Và..
những lần đi bên nhau trong sương đêm
lung linh trời sao
Hồ Xuân Hương
xuyến xao…


-Có một lần
Xuân đến
sân trường
vắng
lạnh
Nhà trọ em
mông mênh
Hai ta ngồi lặng thinh
nghe tiếng súng đêm
nước mắt quê hương
nước mắt hận thù
Niềm tin yêu
Nước mắt em tủi hờn
Yêu thương


Rồi
những đêm bên em
Tiếng đàn anh
tha thiết
Tiếng lòng anh
rạo rực
Cầm tay em
nhấn trên phím đàn
những âm thanh
chân thật
ngỡ ngàng
tóc xoả hương đêm...


Ôi!
Những lần em đến thăm anh
Tâm hồn anh sóng cả
dạt dào yêu thương
Gương mặt em toả nắng dịu hiền
Nhìn nhau
Hanh phúc ngập tràn


Yêu em mà thầm lặng
Nhiệm vụ bắt lặng câm
Đến em mà vời vợi
Xa cách chẵng nên lời


Mười mấy năm xa rồi
Từ sau mùa chinh chiến
Bây giờ em ở đâu?
Hỡi người em hiền dịu?!


Mỗi lần anh bước về đây
Trời B'lao toả nắng đầy
Nhớ em không chịu nổi!
Hương Chè thêm ngây ngây!..

Không có nhận xét nào: